ĐÔI LỜI TÂM SỰ CỦA TÁC GIẢ

Cũng đến đây , chuyện vợ chồng mình về với nhau cũng là kết chuyện mình định kết thúc từ khi tạo topic . Nói ra thì hình như ko còn gì để kể ko biết mọi người đã chán chưa . Vì lúc đó tới giờ đã 4 năm , ko biết mọi người muốn mình kết chuyện hay kể tiếp , kể tiếp lại dài tiếp , phiền mọi người phải ra vào hóng tiếp nữa mình cũng ngại lắm . 

Nên hôm nay mình có 1 chút tâm sự , từ đầu chia sẻ chuyện mình ko nghĩ sẽ trở thành top đâu , ko nghĩ là được mọi người quan tâm nhiều như vậy , cho nên lúc đầu mình viết là để viết , sau này mới châm chút nhiều hơn , mọi người bắt đầu cmt nhiều , chia sẻ nhắn tin nhiều , mình cảm thấy vui vì ít nhất làm được việc nhỏ ý nghĩa trên 1 diễn đàn rộng lớn về làm cha mẹ . 

Để mình kể cho mọi người nghe những cái khó , mình viết 1 chap trung bình từ 2-3 tiếng , sau đó phải kiểm tra chính tả ( ấy vậy mà vẫn sơ sót miết ) , rồi mới post . Mình dễ tính , ai nói sao cũng được , 4r là nơi mọi người chia sẻ , xã stress nên ai cũng có quyền nói . Nhiều mẹ tỏ ý bênh vực mình , cũng có nhiều mẹ nghi ngờ mình , nói mình như giả tạo , mình cũng bỏ qua nha . Ở đây mình nói về góc tâm sự để mình viết , mỗi lần viết là phải giả điên đang lướt web hay đang đọc truyện , viết xong 1 chap là del hết save bảng trắng , xóa hết lịch sử lướt web của topic , email ảo thì chồng chưa phát hiện , có rất nhiều lần mình bị hút vào câu chuyện ráng ngồi viết nên bị ổng la hoài . Hôm trước thấy ổng cầm đt lướt web trẻ thơ mình giật mình , cái ông này đời nào mà vô đây , thì ra ổng tìm kinh nghiệm mua bảo hiểm cho mình trước khi có bầu mà cái là đường dẫn cho vô wtt làm mình phen tái mặt . Mình thì dở nói dóc , chuyện nhỏ ko sao hễ chuyện gì quan trọng xíu là bụng dạ lúc nào cũng lo sợ , thái độ dễ bắt mạch . Mình ko kể lễ , ko kể công nhưng mình xin nói để các mẹ các bạn hiểu cho mình , rằng mình viết những chap tới thời điểm này ko phải dễ , ko phải ngày nào cũng viết được và ko phải lúc nào viết cũng hay . Hôm trước có bạn nhắn tin nói bạn ấy copy file word về tới mấy trăm page , nghe cũng hơi choáng . Các bạn nói viết chuyện có người đọc là may mắn , dạ chính xác . Nhưng đừng so sánh chuyện mình viết với chuyện bán hàng được đắt hàng , vì mình ko lấy 1 đồng nào , mình bỏ thời gian trung bình 1 chap 2-3 tiếng đồng hồ , mà mọi người lên đọc chỉ tầm 5-10 phút là xong , rồi có người còn nói viết ngắn , đọc ko đã . Rồi có những bạn nói kiểu như mình chảnh thấy topic hot rồi bỏ bê ko quan tâm đến cảm xúc người theo dõi , thiệt có nhiều lúc bị buồn , nhưng cũng thôi , chưa từng có ý định gây gỗ trên 4r vì mình có biết ai , ai có biết mình , gây nhau chẳng làm được gì hết , con. Từ đầu giờ mình chỉ bực nhất 1 cmt nói mình xạo mà thôi . Mình đôi lúc tâm trạng ko tốt lên đọc mấy cmt như " viết ngắn đọc tụt cảm xúc " , " chờ lâu mà đọc xíu hụt hẫng " hay là " up lên cho vui " , tình thực mình cũng thấy ngại . 

Cho nên , riêng ý kiến cá nhân bằng cách này hay cách khác , các bạn theo dõi theo ý của các bạn trong topic này nếu có khả năng copy file word , ko thì các bạn cứ click vào nick mình và tìm bài viết . Các bạn ko cần quan tâm đến các cmt khác . Các bạn có thể ko cmt , và khi cmt thì có thể 1 tí lịch sự , các bạn nghĩ tới mình - chủ top - người kể chuyện dùm 1 chút , đừng để chỉ 1 cmt trên mạng ảo mà người ta thấy khó chịu . Giờ mình nói là topic sắp hết rồi , các bạn có thể ko cần hóng nữa ạ . 

Riêng các ý kiến bảo vệ mình , mình cũng cảm ơn , có rất nhiều bạn giải thích đi giải thích lại những khó khăn khi viết , mình cảm ơn nhưng thật sự thấy ko cần thiết lắm , vì điều đó làm cho những người có quan điểm ko hài lòng với mình - với cách viết của mình nghĩ các bạn này nọ , khổ cho các bạn . 

Cuối cùng , mình ko phải là nhà văn , ko phải bồ tát mà lúc nào cũng an nhiên vui vẻ , trong cuộc sống của mỗi người ai cũng có hỷ nộ ái ố , những khó khăn . Mình cũng vậy , thời gian làm việc , ăn , ngủ , đi chợ nấu cơm , giặc đồ rửa chén , thời gian đi chơi , thời gian đám tiệc , thời gian nói chuyện với chồng , thời gian đi khám bệnh , ...... Nhiều lúc mình viết xong ko thấy đường luôn , ko biết có ai biết cảm giác đó ko ? Nhưng bù lại thấy mọi người vẫn duy trì theo dõi mình vui lắm . Từ ngày viết chuyện mấy khi mình đọc được topic khác  

Mình vẫn chưa nghĩ ra tên cho câu chuyện , mình vẫn đang phân vân chọn điểm kết là khi nào cho đẹp , câu chuyện của mình theo mình thấy thật ra cũng là 1 câu chuyện bình thường , vợ chồng mình , mẹ mình và những nhân vật trong chuyện cũng bình thường , mình ko xây dựng gì hết . Chắc tại lời lẽ uyển chuyển , hoặc những tình huống mình xoáy mạnh vào cảm xúc dễ làm mọi người cảm nhận được nên cứ thấy nó hay thôi . Cho nên mình thấy các mẹ , các chị em hút vào đây , ko chú tâm làm việc khác là điều ko nên đâu nhé , đó là lời khuyên chân thành . 

Thôi mình nói vài lời , ai hiểu mình cảm ơn còn ai ko thì mình cũng ko sao hết . Xin cảm ơn những tình cảm , những sự quan tâm của tất cả mọi người dành cho topic dành cho mình , cảm ơn rất nhiều , tối rãnh mình sẽ viết tiếp nhưng ko biết viết tới chỗ nào nữa , vì cao trào đã qua hết rồi 

Chúc mọi người 1 bữa tối vui vẻ !

No comments:

Post a Comment