Ở thời điểm Hạ
Hoàng Tuyền bùng nổ , Thương Bích Lạc che dấu không cẩn thận lộ ra dấu vết , định
đưa tay cầm lấy máy tính .
Vừa thấy có
việc quan trọng , Hạ Hoàng Tuyền cũng không tiện lại đánh hắn , khẽ hừ một tiếng
rồi đến bên cạnh hắn ngồi xuống , như vậy mới có thể nhình hết màn hình .Bởi vì
ngồi dựa vào giường , tóc buộc đuôi ngựa đằng sau trở lên vướng víu , cô đưa
tay lên gỡ dâybuộc tóc , làn tóc dài đen như mực nháy mắt trút xuống , sóng vai
ngồi lên một phần tóc đầu vai Thương Bích Lạc, tỏa ra một mùi hương dễ chịu làm
cho hắn đang gõ bàn phím mât tự nhiên dừng
một chút , lập tức làm như không có việc gì tiếp tục thao tác .
Qúa buồn
chán , Hạ Hoàng Tuyền mang sợi dây buộc tóc ra chơi đùa , ngẫu nhiên sẽ hướng
trên màn hình máy tính liếc mắt một cái , lại chờ têm một lúc , cô tò mò hỏi
han : "Cần thật lâu sao?"
"Không
cần !"
"
Nhưng mà , thành phố này có nhiều cameras lắm đúng không ? Nhiều như vậy chắc
tìm mất rất nhiều thời gian nhỉ ?"
"Đầu
tiên có thể xác định thời gian và địa điểm " Thương Bích Lạc chưa từng có
kiên nhẫn để giải thích cho người khác hiểu , " ví như Ngôn Tất Hành buổi
chiều thời điểm đi ra ngoài là 4h đến 4h40 , bắt đầu xuất phát chính là từ tiểu
khu này , trong bốn mươi phút những nơi hắn có thể đến là có hạn , tham khảo từ
những điểm này , là có thể xác định phạm
vi , rồi lấy đây làm mục tiêu chính để chúng ta tìm kiếm .
"Mục
tiêu chính để chúng ta tìm kiếm ?"
Thương Bích Lạc thao tác trên máy
tính , rất nhanh trên màn hình hiện lên hình ảnh Ngôn Tất Hành , rồi sau đó vô số ánh sáng kết thành một
cái võng lớn theo mặt màn hình chảy xuống
, một cái đầu lâu 3D rất nhanh hình thành phía bên phải màn hình :" Hành
tung , suy nghĩ của mỗi người đều khác nhau , kế tiếp sẽ tiến hành sàng lọc ,
chọn lựa trong những thời gian và địa điểm đã dự định trước là có thể tự động
biết được nơi hắn sẽ đi tiếp theo "
Giống như
lời hắn vừa nói vậy , hình ảnh chuyển nhanh trên bản đồ khắp thành phố W , lấy
phạm vi tiểu khu lúc ban đầu , châmj raic xuất hiện một dãy điểm màu hồng ,
chúng nó kéo dài liên miên , cấu thành lộ trình Ngôn Tất Hành đi lúc trước , cho đến khi đến một địa điểm
thì dừng lại .
"Chính là nơi
này sao?"
Hạ Hoàng
Tuyền vội vàng ghé sát lại chút , : "Ai ai, có sao?" Lập tức bất mãn
nhíu mày, "Anh trốn cái gì a?"Cúi đầu ngửi ngửi cánh tay, "Tôi
có tắm rửa được không? So với anh còn tốt hơn !" Cô không thối một chút
nào , tên hỗn đản này cư nhiên ghét bỏ cô , muốn chết !
"................" Thương Bích Lạc không nói gì nghiêng đầu
nhìn cô gái ngồi bên cạnh , gương mặt trắng nõn mịn màng như gốm sứ bởi vì tức giận mà đỏ bừng , cực kỳ
giống màu hồng nhạt của những quả táo thu hoạch vào mùa thu , tản ra hương thơm
mê người , không tiếng động dụ dỗ người
đi ngang qua tiến lên cắn một ngụm , đáng tiếc , mụ phù thủy đã đoán trước ở
trong quả táo bỏ thêm thuốc , quả táo có độc , ai ăn vào sẽ thành bi kịch .
"
Anh đang phát ngốc cái gì vậy ?"
"Không có gì." Thương Bích Lạc nghiêng đầu sang chỗ khác , đem
ánh mắt dời sang màn hình máy tính " Hắn dừng lại ở địa điểm này , bây giờ
tôi điều tra những vùng lân cận "
"
Quả nhiên là Ngôn tiểu ca ............" Hạ Hoàng Tuyền tập trung tinh thần
nhìn chăm chú vào màn hình , một tay Ngôn Tất Hành cầm theo vật tư , một tay
đút trong túi , chậm rãi đi bộ trên đường , toàn thân tản ra dày đặc một loại
hương vị phát ra từ trong xương , như trước trong miệng ngậm thuốc lá , không cần
dùng tay , cứ đi vài bước điếu thuốc lại rung rung , tàn thuốc theo đó mà rơi
xuống theo gió cuốn bay xa .
Ở ven
đường , không nghừng có người cùng hắn chào hỏi , hắn thường thường hướng đối
phương gật gật đầu , ngẫu nhiên sẽ lười biếng vươn tay từ trong túi quần tay bắt
tay , bộ dáng của hắn như vậy làm Hạ Hoàng Tuyền có chút ngứa ngáy , những người
này nhìn có chút quen mặt , nhưng khi gặp cô không có phản ứng giống như với
Ngôn tiểu ca .
Khi đi
đến một góc , đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn , tuy chỉ nhìn thấy hình ảnh không
nghe thấy âm thanh , nhưng có thể nhìn ra rằng có người đang gọi hắn .
Ngôn Tất
Hành không quay đầu lại ngay lập tức nhưng Hạ Hoàng Tuyền nhạy bén nhận ra thân
mình hắn đang run rẩy , lần này tàn thuốc cũng bị chấn động mà rơi xuống , ngay
cả điếu thuốc đang ngậm cũng dơi xuống theo , rơi trên chiếc áo khoác màu xám bạc
của hắn tạo thành một cái lỗ .
Ngôn Tất
Hành vội vàng vỗ vỗ , nhăn lại mi và mắng vài câu, rồi sau đó mới quay lại thân
mình , lúc này đây hắn đã thu lại hết cảm xúc , vọt tới cạnh người kia nở nụ cười
chào hỏi .
Dùng giọng
điệu và bộ dáng đóng kịch .
Hạ Hoàng
Tuyền trừng lớn đôi mắt,mắt không nháy lấy một lần nhìn chằm chằm màn hình , rồi
sau đó kinh hãi -- muội tử! Cư nhiên là muội tử!
Một người
mặc áo choàng nữ tính đi đến trước mặt Ngôn Tất Hành , hai người nói chuyện chừng
năm sáu phút , cuối cùng Ngôn Tất Hành trực tiếp đem đồ trong tay nhét vào trong
tay cô gái đó , còn nói thêm một câu gì đó ,
Nữ tử cứ như vậy xoay người ly khai , mà Ngôn Tất
Hành lẳng lặng đứng yên tại chỗ nhìn chăm chú vào bóng dáng đang xa dần , vẫn
không nhúc nhích ngửa mặt lên trời thở dài , rồi cất bước đi tiếp .
"
Chắc là tôi nhìn nhầm đi ........." Hạ Hoàng Tuyền chấn kinh rồi,
"Không nghĩ tới hắn cư nhiên thật đúng là có thể quen
biết muội tử, thật sự là thật bất khả tư nghị." Rồi sau đó lại đột
thấy không đúng, "Vậy hắn trở về như thế nào lại có biểu tình kia , thật kỳ quái a. . . . .
."
"Muốn biết?"
Ngoài dự
đoán của Thương Bích Lạc , cô tự hỏi một lúc , cuối cùng lắc lắc đầu :"
thôi , vẫn là quên đi ."
"Không hiếu kỳ?"
"Vô
nghĩa, đương nhiên tò mò!" "Không hiếu kỳ?"
"Vô
nghĩa, đương nhiên tò mò!" Hạ Hoàng Tuyền
cắn răng, tò mò đến đau ruột đau gan được không ? Nhưng mà , mới đầu cô
lo lắng hắn ra ngoài bị người ta khi dễ , ví dụ như chụp bao tải đánh
....v....v..., hiện tại xem ra là đau khổ vì tình , " loại chuyện này nếu
hắn chưa nói , tức là không muốn người khác biết được , nếu ta cứ tìm tòi
nghiên cứu tiếp thì không tốt lắm đâu !"Là người ai cũng có những chuyện
bí mật không muốn người khác biết , cô có , tự nhiên Ngôn Tất Hành cũng sẽ có .
"Như
vậy có một tin khác nhất định cô sẽ cảm
thấy hứng thú ."
"Gì
?" Hạ Hoàng Tuyền nâng mắt nhìn lại , trên mặt nhất thời hiện ra thần sắc
kinh ngạc, "Ba ngày sau quân đội hội
phái người đi phía nam tra xét ?"
Gần đây vận
khí thành phố W không tồi , trước khi
ném bom zombie không thể qua cầu , nên có thể bảo tồn thành phố này . Lo lắng
phía nam về sau còn muốn để cho người ở lên lần này sử dụng đạn pháo đều không
chứa phóng xạ , đối với con người sau này cũng không có thương tổn , nhưng lo lắng
còn những nhân tố nguy hiểm , lên vẫn cấm đi lại trong ba ngày , sau đó đi mới
tương đối an toàn hơn .
Nhưng là,
những người khác có lẽ không biết, hạ Hoàng Tuyền lại như thế nào lại không biết
sự phiêu lưu trong đó .
Zombie đã
tiến hóa !
Những người
được phái đi rất có thể sẽ chết .
【 Tham
gia chuyến tra xét thực địa ba ngày sau 】
Nghe thấy mệnh lệnh hạ Hoàng Tuyền
không biết nên kinh ngạc hay là nên thở ra một hơi , nhưng là , nếu cô không ở
lại , thương Bích Lạc nên làm cái gì bây giờ?
【 tùy
thân vật phẩm phải mang theo. 】
"............." Cư nhiên
muốn dẫn hắn đến nơi nguy hiểm như vậy ? Đây không phải là đang tìm đường chết
sao ?
Như vậy , tử khí nồng đậm trên người
hắn là từ đây mà ra sao ? ! Quả thực là.
. . . . .
Nhưng mà , hạ Hoàng Tuyền đồng thời lại biết,
cái gọi là "Hệ thống" cũng không nghĩ muốn thật sự chơi đùa đến chết
người , nếu mà muốn , bọn họ tuyệt không sống được đến hiện giờ , như vậy , mục
đích cuối cùng là cái gì ?
Không được , có nghĩ cũng nghĩ
không ra !
Hạ Hoàng Tuyền một phen che mặt, bộ
dáng rối rắm không chút ngoài ý muốn nào khiến cho Thương Bích Lạc chú ý đến ,
hắn nhướng mi hỏi :"Làm sao vậy?"
"Không. . . . . ." Hoàng
Tuyền muội tử cắn răng, "Ta chỉ là đột nhiên cảm thấy được thế giới này thật
sự là rất phức tạp."
Thương boss tâm niệm khẽ nhúc
nhích , theo bản năng liền vươn tay khoát lên đầu
của cô , mhíu mày :" "Không phải thế giới rất phức tạp, là đầu óc của cô rất đơn giản."
". . . . . ." Muốn chết,
cô vươn nắm tay đấm vào bụng hắn một quyền .
Thương boss nháy mắt che bụng ho
nhẹ ra tiếng :" Không phải có nói sẽ không đánh tôi nữa sao ?"
". . . . . . Quên ."
".
. . . . ."
" Hừ , dong dài "
"Được rồi ! lần sau tôi sẽ nhớ
rõ !" Nói xong, cô đứng lên, trực
tiếp quay trở về giường mình , ngã đầu liền ngủ say .
Lại biến thành con tôm , Thương
boss ngửa đầu nhìn đèn , lại một lần nữa ở sâu trong tâm phỉ nhổ ánh mắt của
mình , nhưng mà có năng lực , biện pháp gì để thay đổi ? ánh mắt của hắn nhìn đảo qua chiếc giường
trắng muốt , nơi đó lẳng lặng bày một cái dây buộc tóc tơ lụa màu xanh nước biển
, là cô không cẩn thận lưu lại .
Sáng sớm hôm sau.
Hôm nay Ngôn Tất Hành tinh thần
trạng thái so với ngày hôm qua tốt
không ít, vì bồi thường cho ngày hôm qua thất thố , bữa sáng hôm nay như
trước là hắn làm , tiêu chuẩn món ăn so với thường ngày cũng không có giảm sút
, vẫn như bình thường trên bàn cơm không khí sinh động cợt nhả , giống như ngày
hôm qua không có chuyện gì phát sinh , Thương Bích Lạc cũng không có nhiều hứng
thú lắm với chuyện này , còn lại hai người khác rất phối hợp , nói tóm lại , bữa
cơm này không khí vô cùng hài hòa .
Cơm nước xong , Sư Tử Vương trong
truyền thuyết như thường ngày phải đi ra ngoài " Lâm Hạnh " hậu cung
, nhưng ngoài dự kiến chính là , hôm nay
thương Bích Lạc cư nhiên yêu cầu đi theo. Lo lắng đến vấn đề an toàn của hắn ,
Hạ Hoàng Tuyền không biết nên mang theo hắn hay không .theo cô suy đoán ba ngày sau đi tra xét thực địa mới là nguy
cơ lớn nhất , cái gì cũng không thể so được , cho nên trước khi nguy hiểm lớn
\nhất xảy ra cô phải ở bên cạnh hắn .
Nhưng Thương boss chủ động đưa ra
yêu cầu làm người ta cảm thấy có điều cổ quái .
Hạ Hoàng Tuyền híp híp mắt :
"Ngươi có âm mưu gì?"
"Đang tốt lành tại sao anh lại
muốn đi ra ngoài ?"
Thương Bích Lạc gợi lên khóe miệng,
cười đến nhu tình chân thành: "Bởi vì tôi nghĩ muốn ở cùng cô, lý do này có thể chứ?"
"....Tôi dẫn theo anh là được
chứ gì !" Hạ Hoàng Tuyền chà sát mạnh cánh tay " Đừng làm cho tôi nổi
da gà , có tin hay không tôi đánh anh ?"
Thanh niên buông tay.
Cô quay đầu nhíu mày, lại tới nữa, cảm giác loại
này thật là quỷ dị - người nầy, rốt cuộc là nghĩ như thế nào ?
Nhưng nghĩ đến trong khoảng thời
gian này , Thương Bích Lạc vẫn phải một
mình ở trong nhà , lòng Hạ Hoàng Tuyền mềm nhũn , hạ thắt lưng lấy tay cõng hắn
lên rồi đi xuống lầu , đến hiên buông hắn ra , giúp đẩy xe lăn đi ra ngoài .
"Hạ tiểu thư, sớm a."
"Ân,
sớm!"
Không thể không nói, hạ Hoàng Tuyền
hiện tại ở thành phố W vô cùng nổi tiếng , thế cho nên các vệ binh thay phiên
nhau trực đều rất quen thuộc với cô , bọn họ còn tốt , ra ngoài gặp nhau còn
cùng cô chào hỏi hai câu , nhưng những người không quen biết bên ngoài khi nhìn
thấy cô đều là nhượng bộ lui binh , sợ bị cô hành hung - nếu có thể , cô thật
không không muốn vì đánh nhau mà nổi tiếng .
Vừng vàng đẩy giúp xe lăn , hạ
Hoàng Tuyền vừa đi vừa quan sát cảnh tượng
bên đường .
Quả nhiên, trên người mọi người tử khí đều rất đậm , xem ra sau khi
zombie tiến hóa trung cấp , đối với thành phố W quả nhiên có ảnh hưởng , cô hơi
hơi nhíu mày, mọi người thật vất vả yên ổn được lại phải trải qua một lần khảo
nghiệm sống hay chết nữa hay sao ?
Thật
sự là quá mức tàn nhẫn.
Hạ Hoàng Tuyền đang quan sát người
khác , lại không biết rằng người khác
cũng đang quan sát nàng , nếu không phải di động linh tinh - những công cụ
thông tin không thể dùng , cơ hồ tất cả mọi người đều sé phát đi thông tin -
nguy rồi , nữ Bạo long không biết từ noie nào cường đoạt một anh trai đẹp , dạo
phố thị chúng rồi !
Đương nhiên , cũng có người có ý kiến
khác .
Tỷ như - Thần linh làm con người sắt
đá cũng có nhu tình chính là đây chứ đâu ! Cho dù đại tinh tinh đao thương bất
nhập cũng có một mặt nhu tình như nước